Việt Trinh mặn mà trong ảnh mới
3 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Việt Trinh mặn mà trong ảnh mới
Gần 3 năm sau khi bất ngờ rút lui khỏi showbiz, '"gười đẹp Tây Đô'"mới tái ngộ cùng khán giả. Vẫn nhan sắc mặn mà và đôi mắt buồn thỉnh thoảng ứa lệ khi nhắc đến những kỷ niệm, Việt Trinh tâm sự về khoảng thời gian vừa qua của mình. Trong lời nói của cô thấm đẫm những triết lý của đạo Phật.
Mấy năm gần đây có thông tin chị rút lui khỏi làng văn nghệ chỉ để sinh con. Chị nói gì trước những thông tin này?
Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ phủ nhận việc mình có con. Tôi nghĩ, với bất kỳ một người phụ nữ nào, được thực hiện thiên chức làm mẹ là một niềm hạnh phúc không thể nào tả được. Tôi chưa muốn tiết lộ về con mình, vì muốn dành cho bé những tháng ngày yên ả và êm đềm.
Trong thời gian qua, tôi rút lui vì muốn dành tất cả thời gian của mình để chăm sóc cho thiên thần nhỏ. Tôi biết, sẽ có nhiều khán giả quan tâm đến cuộc sống riêng của mình. Tuy nhiên, có những điều tôi có thể chia sẻ và cũng có những điều tôi chỉ muốn giữ lại cho riêng mình.
Chị có thể nói đôi chút về cậu quý tử?
Con trai tôi được đặt tên là Thiện Nhân. Bé gần 2 tuổi và rất hiếu động. Cả nhà cực kỳ ngạc nhiên khi thấy bé sớm thể hiện niềm đam mê và năng khiếu đối với âm nhạc. Chỉ cần bật đĩa nhạc thiếu nhi lên là bé có thể hát ê a hoặc nhảy theo. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc hướng con trai mình theo con đường nghệ thuật.
Từ khi bé sinh ra đời, tôi hầu như dành toàn bộ thời gian 24/24 trong ngày của mình cho bé. Tôi ở bên cạnh, ngắm con, vui đùa với con, chăm sóc con và tận hưởng những khoảng lặng, yên bình của cuộc sống. Ngoài ra, tôi cũng tranh thủ tìm hiểu thêm về những triết lý của Phật giáo.
Còn người cha của bé Thiện Nhân thì sao?
Đó là một trong những điều tôi muốn giữ lại cho riêng mình.
Gần 3 năm không xuất hiện, an hưởng cuộc sống bên con trai và những triết lý của đạo Phật. Lý do gì khiến chị quyết định tái xuất với điện ảnh?
Vì tôi muốn thực hiện được những hoài bão của mình với nghệ thuật. Đó là làm được những tác phẩm có ích cho xã hội, cho con người. Bên cạnh đó là nhờ vào sự ủng hộ và cổ vũ rất nhiệt tình từ anh em đồng nghiệp, đặc biệt là những bạn bè thân thiết như Diễm My, Kim Thoa, Huy Cận... Chính họ đã luôn ở bên cạnh, giúp tôi vượt qua khó khăn và khuyến khích tôi quay lại với nghề.
Thực ra, thời điểm tôi chọn cách rời xa làng giải trí không phải vì sợ tai tiếng mà cảm thấy mình nên rút lui để làm tốt hơn những công việc cá nhân của mình. Tôi cứ nhớ mãi những ngày mình còn trẻ. Lúc đó, tôi rất sợ mình gặp tai tiếng, nên luôn ở trạng thái đề phòng, lúc nào cũng như nhím xù lông đề phòng mọi người. Thế nhưng, càng lớn, càng chiêm nghiệm triết lý của đạo Phật, tôi càng hiểu thêm về luật nhân – quả. Từ đó, tôi cũng dần thay đổi về cách ứng xử.
Bây giờ tôi học được cách sống thanh thản, bao dung hơn. Trong cuộc sống này, người thương kẻ ghét mình là chuyện bình thường. Chính vì thế, mình hãy đối xử thật tốt với mọi người, kể cả những kẻ ghét mình. Bởi vì từ một người ghét mình, nếu khiến họ trở nên yêu thương mình thì sự yêu thương ấy có lẽ sẽ tăng lên rất nhiều lần.
Chị dự định đánh dấu sự trở lại của mình bằng những dự án điện ảnh nào?
Khi biết tin tôi có ý định tái xuất với nghệ thuât, đạo diễn Lê Cung Bắc có ngỏ ý mời tham gia một dự án phim truyền hình mới của chú ấy. Đó là một bộ phim tình cảm thời hiện đại. Tuy nhiên, đến thời điểm này, tôi vẫn chưa được xem kịch bản nên chưa thể nói nhiều hơn về bộ phim.
Một dự án quan trọng khác được tôi ấp ủ từ mấy năm nay và chắc chắn sẽ là công việc được ưu tiên thực hiện trong lần trở lại này. Tôi sẽ đảm nhận vai trò đạo diễn cho một bộ phim truyền hình. Đây là bộ phim nói về luật nhân quả mà những câu chuyện, những con người trong đó là những hoàn cảnh, những mảnh đời mà tôi chứng kiến từ cuộc sống thật.
Vì sao chị lại nhấn mạnh “luật nhân quả” trong bộ phim đầu tay của mình mà không phải là một nội dung gì khác nhẹ nhàng hơn?
Ở độ tuổi này, tôi thấy mình đã trải qua không ít thăng trầm của cuộc sống và tôi nghĩ mình có sự định hướng đúng khi chọn bộ phim đầu tay mang ý nghĩa này. Tuy nhiên phim sẽ không nặng những triết lý của đạo Phật như mọi người có thể hình dung. Ngược lại, sẽ có nhiều câu chuyện đời với những chi tiết rất đời thực và người xem sẽ thấy được nhiều hình ảnh, nhiều hoàn cảnh ở cuộc sống thật trên đó. Còn triết lý của đạo được vận dụng khéo léo, để người xem tìm thấy trong kết quả của những hành động, những con người liên quan.
Ngoài ra, khi ở vai trò đạo diễn, tôi luôn muốn mình làm được những sản phẩm điện ảnh có ý nghĩa cho xã hội, có thể giúp khán giả nhìn nhận nhiều hơn và thấu đáo hơn về các giá trị nhân nghĩa, đạo lý trong cuộc sống.
Chị có e ngại việc lâu dần không tiếp xúc và tìm hiểu điện ảnh Việt có thể khiến cho tư duy làm phim của chị trở nên xưa cũ hoặc không phù hợp với thị hiếu của khán giả?
Tôi lại không nghĩ như thế. Nội dung của bộ phim mà tôi đang theo đuổi có nội dung hướng đến những giá trị nhân nghĩa, đạo lý của con người trong cuộc sống. Mà những giá trị ấy thì không bao giờ xưa cũ hay lạc hậu. Bởi vì nó đã tồn tại từ bao đời nay và con người vẫn phải quan tâm đến điều đó để sống tốt hơn.
Không xem nhiều phim Việt nhưng tôi vẫn dõi theo thông tin về cuộc sống, xã hội qua những bài báo. Tôi biết không ít bạn trẻ theo đuổi lối sống sai lầm, dính vào những tệ nạn như ma túy, bài bạc... Vì thế, tôi làm phim với hy vọng mang đến những lời kêu gọi cảnh tỉnh.
Nếu nói việc trở thành một người mẹ khiến chị hăng say hơn trong các hoạt động có ý nghĩa với thế hệ trẻ, chị nghĩ sao?
Tôi biết một câu nói rất hay “Nếu bạn muốn con mình tốt thì hãy đối xử tốt và yêu thương con cái của người khác”. Chính vì thế, tôi luôn muốn dành chút ít tâm sức của mình để làm những việc có ích cho xã hội, cho nghệ thuật.
Có khoảnh khắc hay thời điểm nào trong quá khứ vẫn đeo đuổi chị đến bây giờ?
Có những chuyện khi nhớ lại luôn khiến tôi không cầm được nước mắt, nhất là những chuyện xảy ra trong thời điểm năm 2001. Khi đó tôi bị hiểu lầm nhiều lắm, bị nói không đúng sự thật cũng nhiều. Tôi đau buồn lắm, đến mức đã viết một lá thư tuyệt mệnh. Tôi cảm thấy mình bị dồn đến đường cùng, không còn thiết tha với cuộc sống nữa. Tôi không biết phân trần với ai, vì cũng chẳng biết có ai tin mình hay không? Báo chí lúc ấy đưa tin rất nhiều, những người thân trong gia đình đều biết nhưng không muốn nhắc đến, vị sợ đụng chạm đến nỗi đau của tôi. Họ cũng giấu không cho mẹ biết, vì lúc đó mẹ đang lâm bệnh, mọi người sợ mẹ quỵ ngã.
Những ngày đó, tôi ra đường bị chỉ vào mặt, rồi bị chửi bới. Tôi sốc thật sự, tôi tìm rượu để uống rượu thật say, để quên buồn. Đến một ngày tôi tìm đến chùa, một ngôi chùa nhỏ bé, vắng vẻ và xa thành phố. Lúc đó, tôi biết mình thật sự đang khao khát tìm kiếm một chốn bình yên hay một sự may mắn nào đó. Và khi đứng đối diện với Đức Phật, tôi thấy mình như sống lại, như tìm được một chỗ dựa. Tôi đã quỳ xuống trước Phật như quỳ trước ba mẹ mình. Bởi tôi biết, Phật sẽ như ba mẹ tôi, sẽ luôn ở bên cạnh và luôn yêu thương tôi.
Cũng trong buổi chiều hoang hoải ấy, vị sư cô trong chùa đã nói với tôi rằng, thay vì trách móc người khác ích kỷ không hiểu, không yêu thương mình, hãy dành thật nhiều tình yêu thương hơn cho người khác. Những lời nói ấy thấm vào tận đáy lòng và khiến tôi tỉnh rượu hẳn. Cũng từ lúc đấy, tôi tìm thấy chân lý mới của cuộc sống, tôi tìm được chỗ nương tự yên bình bên Phật.
Trải qua những chuyện bể dâu, đến bây giờ nếu bình luận về câu “hồng nhan bạc phận”, chị sẽ nói gì?
Có thể câu nói đúng một phần nào đó, nhưng trải qua nhiều thăng trầm của cuộc sống, tôi lại tin vào "nghiệp báo" và "nhân quả" hơn. Tôi nghĩ, nếu câu nói ấy đúng thì tại sao những người xung quanh tôi như Diễm My, Kim Thoa hay những cô bạn gái khác của tôi, dù là những giai nhân nhưng họ vẫn có một cuộc sống hạnh phúc, êm ấm.
Tôi nghĩ, có thể do "hiện kiếp" hay "tiền kiếp" tôi đã làm những điều không tốt, đã gieo những "nhân" xấu, thì bây giờ tôi phải nhận lại những "quả" ấy. Tôi có quan niệm, nếu mình đã vui vẻ để đi "vay nợ", thì bây giờ cũng phải vui vẻ, hoan hỉ để "trả" những món nợ ấy.
Green_Set- Typical Member
-
Points : 20006505
Posts : 4778
Birthday : 23/08/1991
Location : HCM
Join date : 16/01/2010
Reputation : 8
Re: Việt Trinh mặn mà trong ảnh mới
Viet Trinh rat dep, ne't na`o ra ne't do'. Tuy nhien dao nay Viet Trinh co ve o^'m hon truoc nen nhi`n gia` hon truoc, nhung ma van tre hon nhieu so voi tuoi cua chi (38 tuoi)
kute- Enthusiasm Member
-
Points : 73213
Posts : 2498
Join date : 05/11/2009
Reputation : 16
Re: Việt Trinh mặn mà trong ảnh mới
co ay bang tuoi me minh, the ma trong co ay tre va dep ngot ngao qua! may kieu anh nay trong co ay quy phai qua!
trai9x_tapiu- Potential Member
-
Points : 764303
Posts : 825
Birthday : 17/10/1989
Join date : 05/01/2010
Reputation : 3
Re: Việt Trinh mặn mà trong ảnh mới
“Tôi rất biết ơn những lời thị phi và những ai đã từng chửi thẳng vào mặt tôi ngày trước dù tôi không biết đó là ai. Vì chính nhờ những đau khổ ngày đó mới có một Việt Trinh ngày hôm nay”, “người đẹp Tây Đô” tâm sự.
- Thông tin chị quay trở lại với nghệ thuật đã nhận được sự quan tâm rất lớn từ độc giả. Chị có thể bật mí một chút về dự án điện ảnh mà chị đang thực hiện hay không?
- Tôi ấp ủ đề tài này đã lâu rồi nhưng chưa có thời gian để làm, bộ phim nói về về đời và đạo. Sau khi xem xong người xem có thể nghiệm được điều gì đó về cuộc sống. Bộ phim nói về rất nhiều chủ đề sát thực trong cuộc sống mà tôi lấy cảm hứng từ những chuyến hành trình từ thiện của mình và họ đều rất còn sống. Ví dụ như một tay giang hồ chuyên đâm thuê chém mướn, từng giết người nhưng đã hoàn lương và trở thành một người chuyên đẽo tượng phật bằng gỗ. Và anh ta đang trong quá trình hoàn thành hai bức tượng phật bằng gỗ lớn nhất Việt Nam hiện nay. Dự án phim này tôi đề cao sự quay trở lại của những số phận lầm lỡ…
- Điều gì thôi thúc chị thực hiện dự án này?
- Trong những chuyến hành trình từ thiện của mình, tôi đã chứng kiến rất nhiều mảnh đời ngang trái. Ví dụ như tôi đã gặp rất nhiều người nghiện ma túy, dư luận thường cho rằng những người nghiện ma túy là những người ăn chơi, phá phách mới vậy. Tuy nhiên, qua quá trình tìm hiểu, tôi thấy có nhiều người vì những lý do khác nhau mới dính vào tệ nạn đáng sợ đó. Tôi muốn có những cái nhìn đa chiều hơn về những con người đó.
Tôi thường kết hợp với chùa để mời sư thầy đến giảng về sự luân hồi, nhân quả, tôi cũng từng chứng kiến những giọt nước mắt của họ khi nghe sư thầy giảng phật pháp. Họ đã cảm được, hiểu được, giác ngộ được nên họ đã khóc. Nếu bạn đi cứu trợ đơn thuần có thể giúp đỡ được họ bớt nghèo đói, nhưng đây chúng tôi còn muốn giải thoát và giúp họ thoải mái về tâm hồn, điều đó cũng rất quan trọng trong cuộc sống của mỗi người.
Gần đây, tôi còn theo dõi thấy những thông tin về những đứa trẻ bị lạm dụng, ngược đãi, đánh đập tàn tệ. Trước đây khi chứng kiến những mảnh đời bất hạnh đó tôi phẫn nộ và thương cảm theo một cách khác. Nhưng giờ đã có em bé rồi, tôi hiểu và thương các bé hơn rất nhiều. Do đó tôi muốn làm một điều gì đó…
- Chị nói rất nhiều về “nghiệp duyên” của đời người, vậy “nghiệp” của Việt Trinh là gì?
- Không ai biết trước “nghiệp” của bản thân mình, hôm nay có thể bạn rất hạnh phúc nhưng ai biết trước ngày mai mình sẽ ra sao? Nghiệp của mỗi người là nhân của những gì mình đã làm trước kia. Ngày trước tôi có tật là hễ thấy ai có chuyện gì tôi cũng tham gia, cũng chê cường người ta. Nhưng giờ bây giờ tôi nghiệm ra rằng không nên chê cười hay tham gia vào chuyện của người khác bởi đó là “nghiệp duyên” của mỗi người và họ phải nhận. Mình chê cười người ta nhưng liệu mai này biết đâu mình còn gặp nạn lớn hơn người ta thì sao?
Bây giờ tôi học được cách để đón nhận những lời thị phi mà không oán hờn, không tức giận nữa. Bởi tôi nghĩ biết đâu đó cũng là nhân quả của những gì mình đã làm từ kiếp trước. Tôi không hề nghĩ đó là một sự mê tín. Những lời dạy của Phật luôn khiến người ta có thể tìm tới được bản ngã của mình.
Tôi còn nhớ khi chị đột ngột biến mất khỏi làng giải trí ba năm trước, rất nhiều khán giả bị sốc. Và khi chị quay trở lại với nghệ thuật, chị nhận được rất nhiều lời chào đón của khán giả. Rất nhiều người tò mò về quyết định “ở ẩn” của chị?
Đó là một niềm hạnh phúc lớn, tôi hạnh phúc vì được khán giả quan tâm dù là về những thông tin thị phi hay từ khía cạnh tốt. Tôi rất biết ơn khán giả đã luôn ở bên và ủng hộ mình. Khi nhận được những lời phản hồi ủng hộ sự quay lại của tôi, tôi coi đó là một trong những động lực lớn để tôi quay lại.
Trong ba năm qua, tôi đã làm được một việc mà tôi cho là thành công lớn nhất của đời mình đó là có em bé. Tôi muốn giữ cho bé một cuộc sống tốt nhất vì tôi biết hai năm đầu đời bé cần mẹ hơn bao giờ hết. Tôi hạnh phúc vì được tự tay chăm sóc con mình, tự cho bé bú sữa mẹ, làm bột cho bé ăn…
- Tôi thì nghĩ ba năm đó không chỉ dành thời gian sinh em bé, chắc hẳn chị còn suy ngẫm được rất nhiều về sự đời, về triết lý phật pháp về sự nhân quả?
- Thật ra nếu phải dừng lại rồi mới suy ngẫm thì chậm mất, tôi nghĩ mỗi người cần phải ttự sửa đổi mình mỗi ngày. Vậy nên mình vừa phải sống, vừa phải suy ngẫm và tự sửa đổi bản thân mình. Trong thời gian tôi có em bé thì đúng là tôi cũng học tập và suy ngẫm nhiều hơn về phật pháp. Dù hiện tại cuộc sống của tôi không dư giả như trước về vật chất nhưng về tinh thần, tôi thấy mình hạnh phúc. Ba năm đó tôi không hề dừng lại mà tôi phát triển bản thân theo một hướng khác. Tôi đã có một cuộc sống an nhàn hơn, chiêm nghiệm bản thân và có một hướng đi hoàn toàn mới.
- Trước đây đã có lúc chị nghĩ tới “những quyết định khủng khiếp”, nhưng rồi điều gì đã kéo chị quay lại với cuộc sống này?
- Thời gian gần đây bạn cũng thấy có rất nhiều thông tin về các vụ tự tử của những ngôi sao Hàn Quốc vì không chịu được áp lực của sự thị phi. Không những chỉ ở Hàn Quốc mà ở Việt Nam cũng đã có những trường hợp như vậy. Riêng tôi cũng từng bị sốc vì những lời thị phi, thậm chí tôi từng không dám bước ra đường 4,5 tháng liền. Có những lúc, tôi vừa đi ngang qua một bàn ăn là người ta đã nói xấu sau lưng mình rồi dù người ta chưa từng gặp tôi lần nào.
- Lúc đó tôi chưa đến với phật pháp, tôi chỉ biết trông chờ vào luật pháp, tôi nghĩ rằng những gì mình làm các cơ quan chức năng sẽ biết đúng sai. Tôi cũng không thể nói được vì nói ra chắc gì đã có ai tin? Vậy nên tôi nuốt hết vào lòng mình. Rồi một ngày tôi vào chùa, gặp một vị ni cô, người dạy tôi rằng nếu tôi buông xuôi, tôi tự tử thì cũng chẳng ai hiểu và thông cảm cho tôi được cả. Chỉ là xôn xao vài ngày trên báo chí rồi thôi, nhưng cái “nghiệp” tôi mang thì chẳng thể nào xóa đi được. Từ đó tôi hiểu ra và nỗ lực nhiều hơn với cuộc sống của bản thân mình.
- Có câu nói rằng “Những gì không khiến mình gục ngã sẽ giúp mình mạnh mẽ hơn”. Tôi thấy câu này rất hợp với chị.
- Tôi thấy đây là một câu nói rất hay, tuy nhiên với trường hợp của tôi là nhờ đạo phật giải thoát và soi đường cho tôi. Nói ra bây giờ không biết có ai tin không nhưng tôi rất biết ơn những lời thị phi, những ai đã từng chửi thẳng vào mặt tôi ngày trước dù tôi không biết đó là ai. Tôi cảm ơn họ vì chính nhờ những đau khổ ngày đó mới có một Việt Trinh ngày hôm nay, không nhờ có họ tôi đã không được khai sáng như bây giờ, không có được một cuộc sống an nhàn hơn ngày hôm nay. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy, đúng là ngày đó tôi sốc, tôi muốn chết thật nhưng giờ tôi đã có một cuộc sống tinh thần thoải mái và mạnh mẽ hơn.
- Trong quãng thời gian khủng hoảng nhất của cuộc đời mình, ai đã đứng bên cạnh và an ủi chị?
- Tôi may mắn có nhiều người bạn tốt, vào thời điểm 2001 những người bạn như anh Cung Bắc, chị Châu Thổ, Cát Phượng, Quyền Linh, Nguyên Vũ… đã luôn ở bên cạnh và động viên tôi đứng lên. Tôi sợ ảnh hưởng đến bạn bè mình nên tôi thường không nghe máy của họ, nhưng tôi luôn biết ơn những tình cảm họ dành cho mình.
- Vậy còn quãng thời gian ba năm gần đây?
Ba năm nay tôi dành hết cho gia đình, còn bạn bè tôi cắt hết liên lạc để không ảnh hưởng tới họ. Tôi dành hết thời gian cho bé Thiện Nhân, để chiêm nghiệm phật pháp, để sửa đổi bản thân mình.
- Tôi vẫn chưa thấy chị nó về ba của bé Thiện Nhân?
- Tôi không muốn nói gì về vấn đề này, chỉ có thể nói rằng tôi là một bà mẹ đơn thân mà thôi.
- Vậy còn bé Thiện Nhân, qua những gì chị vừa tâm sự, tôi thấy tất cả nỗ lực bây giờ của chị đều là vì bé Thiện Nhân cả?
- Bé là nguồn động lực và những gì tôi làm bây giờ đúng là đều vì bé hết. Tôi không muốn cuộc sống của mình làm ảnh hưởng đến bé. Đó cũng là một trong những nguyên nhân lớn khiến tôi thay đổi như ngày nay.
Tôi hoàn toàn không hề muốn bé đi theo nghệ thuật, tôi muốn bé đi theo con đường học vấn, làm luật sư, bác sĩ… Tôi không cần bé trở thành “đại gia” để báo hiếu cho mẹ. Chỉ cần bé nghĩ tới những mảnh đời bất hạnh, chỉ cần bé sống tốt với mọi người là tôi hạnh phúc lắm rồi. Tôi mong muốn đến thời điểm bé 4,5 tuổi gì đó, tôi sẽ dẫn bé đi theo mẹ trong những hành trình từ thiện. Tôi từng tưởng tượng đến cảnh bé sẽ tặng quà cho một ai đó có cuộc sống nghèo khổ hơn mình, chắc lúc đó tôi hạnh phúc lắm.
- Sao chị lại không muốn bé đi theo con đường nghệ thuật? Phải chăng với những gì chị đã trải qua, chị đã cảm thấy sợ con đường đó?
- Tôi đã sống quá lâu trên con đường nghệ thuật nên tôi hiểu rất rõ sự khắc nghiệt của nó. Tôi rất muốn con tôi làm một công việc tốt, tuy nhiên đó là ước mơ của tôi thôi chứ bé có nghiệp duyên của riêng bé chứ. Tương lai sẽ tự làm công việc của nó và bé sẽ tự quyết định cuộc sống của mình.
- Trở lại sau một thời gian dài, chị có muốn nói vài điều với độc giả không?
- Tôi rất vui và biết ơn khi luôn được đón nhận và nhận được sự quan tâm từ khán giả. Tôi muốn mình có thể có những sản phẩm điện ảnh tốt để cống hiến cho khán giả. Mỗi khi thắp nhang, tôi luôn cầu mong cho chúng sinh được bình an…
- Thông tin chị quay trở lại với nghệ thuật đã nhận được sự quan tâm rất lớn từ độc giả. Chị có thể bật mí một chút về dự án điện ảnh mà chị đang thực hiện hay không?
- Tôi ấp ủ đề tài này đã lâu rồi nhưng chưa có thời gian để làm, bộ phim nói về về đời và đạo. Sau khi xem xong người xem có thể nghiệm được điều gì đó về cuộc sống. Bộ phim nói về rất nhiều chủ đề sát thực trong cuộc sống mà tôi lấy cảm hứng từ những chuyến hành trình từ thiện của mình và họ đều rất còn sống. Ví dụ như một tay giang hồ chuyên đâm thuê chém mướn, từng giết người nhưng đã hoàn lương và trở thành một người chuyên đẽo tượng phật bằng gỗ. Và anh ta đang trong quá trình hoàn thành hai bức tượng phật bằng gỗ lớn nhất Việt Nam hiện nay. Dự án phim này tôi đề cao sự quay trở lại của những số phận lầm lỡ…
Việt Trinh cảm ơn những thị phi trong quá khứ để cô có được cuộc sống của ngày hôm nay. |
- Điều gì thôi thúc chị thực hiện dự án này?
- Trong những chuyến hành trình từ thiện của mình, tôi đã chứng kiến rất nhiều mảnh đời ngang trái. Ví dụ như tôi đã gặp rất nhiều người nghiện ma túy, dư luận thường cho rằng những người nghiện ma túy là những người ăn chơi, phá phách mới vậy. Tuy nhiên, qua quá trình tìm hiểu, tôi thấy có nhiều người vì những lý do khác nhau mới dính vào tệ nạn đáng sợ đó. Tôi muốn có những cái nhìn đa chiều hơn về những con người đó.
Tôi thường kết hợp với chùa để mời sư thầy đến giảng về sự luân hồi, nhân quả, tôi cũng từng chứng kiến những giọt nước mắt của họ khi nghe sư thầy giảng phật pháp. Họ đã cảm được, hiểu được, giác ngộ được nên họ đã khóc. Nếu bạn đi cứu trợ đơn thuần có thể giúp đỡ được họ bớt nghèo đói, nhưng đây chúng tôi còn muốn giải thoát và giúp họ thoải mái về tâm hồn, điều đó cũng rất quan trọng trong cuộc sống của mỗi người.
Gần đây, tôi còn theo dõi thấy những thông tin về những đứa trẻ bị lạm dụng, ngược đãi, đánh đập tàn tệ. Trước đây khi chứng kiến những mảnh đời bất hạnh đó tôi phẫn nộ và thương cảm theo một cách khác. Nhưng giờ đã có em bé rồi, tôi hiểu và thương các bé hơn rất nhiều. Do đó tôi muốn làm một điều gì đó…
- Chị nói rất nhiều về “nghiệp duyên” của đời người, vậy “nghiệp” của Việt Trinh là gì?
- Không ai biết trước “nghiệp” của bản thân mình, hôm nay có thể bạn rất hạnh phúc nhưng ai biết trước ngày mai mình sẽ ra sao? Nghiệp của mỗi người là nhân của những gì mình đã làm trước kia. Ngày trước tôi có tật là hễ thấy ai có chuyện gì tôi cũng tham gia, cũng chê cường người ta. Nhưng giờ bây giờ tôi nghiệm ra rằng không nên chê cười hay tham gia vào chuyện của người khác bởi đó là “nghiệp duyên” của mỗi người và họ phải nhận. Mình chê cười người ta nhưng liệu mai này biết đâu mình còn gặp nạn lớn hơn người ta thì sao?
Bây giờ tôi học được cách để đón nhận những lời thị phi mà không oán hờn, không tức giận nữa. Bởi tôi nghĩ biết đâu đó cũng là nhân quả của những gì mình đã làm từ kiếp trước. Tôi không hề nghĩ đó là một sự mê tín. Những lời dạy của Phật luôn khiến người ta có thể tìm tới được bản ngã của mình.
Tôi còn nhớ khi chị đột ngột biến mất khỏi làng giải trí ba năm trước, rất nhiều khán giả bị sốc. Và khi chị quay trở lại với nghệ thuật, chị nhận được rất nhiều lời chào đón của khán giả. Rất nhiều người tò mò về quyết định “ở ẩn” của chị?
Đó là một niềm hạnh phúc lớn, tôi hạnh phúc vì được khán giả quan tâm dù là về những thông tin thị phi hay từ khía cạnh tốt. Tôi rất biết ơn khán giả đã luôn ở bên và ủng hộ mình. Khi nhận được những lời phản hồi ủng hộ sự quay lại của tôi, tôi coi đó là một trong những động lực lớn để tôi quay lại.
Trong ba năm qua, tôi đã làm được một việc mà tôi cho là thành công lớn nhất của đời mình đó là có em bé. Tôi muốn giữ cho bé một cuộc sống tốt nhất vì tôi biết hai năm đầu đời bé cần mẹ hơn bao giờ hết. Tôi hạnh phúc vì được tự tay chăm sóc con mình, tự cho bé bú sữa mẹ, làm bột cho bé ăn…
- Tôi thì nghĩ ba năm đó không chỉ dành thời gian sinh em bé, chắc hẳn chị còn suy ngẫm được rất nhiều về sự đời, về triết lý phật pháp về sự nhân quả?
- Thật ra nếu phải dừng lại rồi mới suy ngẫm thì chậm mất, tôi nghĩ mỗi người cần phải ttự sửa đổi mình mỗi ngày. Vậy nên mình vừa phải sống, vừa phải suy ngẫm và tự sửa đổi bản thân mình. Trong thời gian tôi có em bé thì đúng là tôi cũng học tập và suy ngẫm nhiều hơn về phật pháp. Dù hiện tại cuộc sống của tôi không dư giả như trước về vật chất nhưng về tinh thần, tôi thấy mình hạnh phúc. Ba năm đó tôi không hề dừng lại mà tôi phát triển bản thân theo một hướng khác. Tôi đã có một cuộc sống an nhàn hơn, chiêm nghiệm bản thân và có một hướng đi hoàn toàn mới.
- Trước đây đã có lúc chị nghĩ tới “những quyết định khủng khiếp”, nhưng rồi điều gì đã kéo chị quay lại với cuộc sống này?
- Thời gian gần đây bạn cũng thấy có rất nhiều thông tin về các vụ tự tử của những ngôi sao Hàn Quốc vì không chịu được áp lực của sự thị phi. Không những chỉ ở Hàn Quốc mà ở Việt Nam cũng đã có những trường hợp như vậy. Riêng tôi cũng từng bị sốc vì những lời thị phi, thậm chí tôi từng không dám bước ra đường 4,5 tháng liền. Có những lúc, tôi vừa đi ngang qua một bàn ăn là người ta đã nói xấu sau lưng mình rồi dù người ta chưa từng gặp tôi lần nào.
- Lúc đó tôi chưa đến với phật pháp, tôi chỉ biết trông chờ vào luật pháp, tôi nghĩ rằng những gì mình làm các cơ quan chức năng sẽ biết đúng sai. Tôi cũng không thể nói được vì nói ra chắc gì đã có ai tin? Vậy nên tôi nuốt hết vào lòng mình. Rồi một ngày tôi vào chùa, gặp một vị ni cô, người dạy tôi rằng nếu tôi buông xuôi, tôi tự tử thì cũng chẳng ai hiểu và thông cảm cho tôi được cả. Chỉ là xôn xao vài ngày trên báo chí rồi thôi, nhưng cái “nghiệp” tôi mang thì chẳng thể nào xóa đi được. Từ đó tôi hiểu ra và nỗ lực nhiều hơn với cuộc sống của bản thân mình.
"Chỉ có thể nói rằng tôi là một bà mẹ đơn thân mà thôi". |
- Có câu nói rằng “Những gì không khiến mình gục ngã sẽ giúp mình mạnh mẽ hơn”. Tôi thấy câu này rất hợp với chị.
- Tôi thấy đây là một câu nói rất hay, tuy nhiên với trường hợp của tôi là nhờ đạo phật giải thoát và soi đường cho tôi. Nói ra bây giờ không biết có ai tin không nhưng tôi rất biết ơn những lời thị phi, những ai đã từng chửi thẳng vào mặt tôi ngày trước dù tôi không biết đó là ai. Tôi cảm ơn họ vì chính nhờ những đau khổ ngày đó mới có một Việt Trinh ngày hôm nay, không nhờ có họ tôi đã không được khai sáng như bây giờ, không có được một cuộc sống an nhàn hơn ngày hôm nay. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy, đúng là ngày đó tôi sốc, tôi muốn chết thật nhưng giờ tôi đã có một cuộc sống tinh thần thoải mái và mạnh mẽ hơn.
- Trong quãng thời gian khủng hoảng nhất của cuộc đời mình, ai đã đứng bên cạnh và an ủi chị?
- Tôi may mắn có nhiều người bạn tốt, vào thời điểm 2001 những người bạn như anh Cung Bắc, chị Châu Thổ, Cát Phượng, Quyền Linh, Nguyên Vũ… đã luôn ở bên cạnh và động viên tôi đứng lên. Tôi sợ ảnh hưởng đến bạn bè mình nên tôi thường không nghe máy của họ, nhưng tôi luôn biết ơn những tình cảm họ dành cho mình.
- Vậy còn quãng thời gian ba năm gần đây?
Ba năm nay tôi dành hết cho gia đình, còn bạn bè tôi cắt hết liên lạc để không ảnh hưởng tới họ. Tôi dành hết thời gian cho bé Thiện Nhân, để chiêm nghiệm phật pháp, để sửa đổi bản thân mình.
- Tôi vẫn chưa thấy chị nó về ba của bé Thiện Nhân?
- Tôi không muốn nói gì về vấn đề này, chỉ có thể nói rằng tôi là một bà mẹ đơn thân mà thôi.
Việt Trinh muốn con trai không theo nghiệp nghệ thuật. |
- Vậy còn bé Thiện Nhân, qua những gì chị vừa tâm sự, tôi thấy tất cả nỗ lực bây giờ của chị đều là vì bé Thiện Nhân cả?
- Bé là nguồn động lực và những gì tôi làm bây giờ đúng là đều vì bé hết. Tôi không muốn cuộc sống của mình làm ảnh hưởng đến bé. Đó cũng là một trong những nguyên nhân lớn khiến tôi thay đổi như ngày nay.
Tôi hoàn toàn không hề muốn bé đi theo nghệ thuật, tôi muốn bé đi theo con đường học vấn, làm luật sư, bác sĩ… Tôi không cần bé trở thành “đại gia” để báo hiếu cho mẹ. Chỉ cần bé nghĩ tới những mảnh đời bất hạnh, chỉ cần bé sống tốt với mọi người là tôi hạnh phúc lắm rồi. Tôi mong muốn đến thời điểm bé 4,5 tuổi gì đó, tôi sẽ dẫn bé đi theo mẹ trong những hành trình từ thiện. Tôi từng tưởng tượng đến cảnh bé sẽ tặng quà cho một ai đó có cuộc sống nghèo khổ hơn mình, chắc lúc đó tôi hạnh phúc lắm.
- Sao chị lại không muốn bé đi theo con đường nghệ thuật? Phải chăng với những gì chị đã trải qua, chị đã cảm thấy sợ con đường đó?
- Tôi đã sống quá lâu trên con đường nghệ thuật nên tôi hiểu rất rõ sự khắc nghiệt của nó. Tôi rất muốn con tôi làm một công việc tốt, tuy nhiên đó là ước mơ của tôi thôi chứ bé có nghiệp duyên của riêng bé chứ. Tương lai sẽ tự làm công việc của nó và bé sẽ tự quyết định cuộc sống của mình.
- Trở lại sau một thời gian dài, chị có muốn nói vài điều với độc giả không?
- Tôi rất vui và biết ơn khi luôn được đón nhận và nhận được sự quan tâm từ khán giả. Tôi muốn mình có thể có những sản phẩm điện ảnh tốt để cống hiến cho khán giả. Mỗi khi thắp nhang, tôi luôn cầu mong cho chúng sinh được bình an…
Green_Set- Typical Member
-
Points : 20006505
Posts : 4778
Birthday : 23/08/1991
Location : HCM
Join date : 16/01/2010
Reputation : 8
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Sun Jan 15, 2023 11:55 am by Sammul Doan
» 2022 | MU | Nigeria | Montana Felix
Thu Jan 05, 2023 1:11 pm by Sammul Doan
» 2022 | MISTER INTERNATIONAL | MANUEL FRANCO
Sun Oct 30, 2022 10:05 pm by Sammul Doan
» 2023 | MW | England | Jessica Ashley Gagen
Sun Oct 30, 2022 10:01 pm by Sammul Doan
» 2022 | MANHUNT INTERNATIONAL | LOCHIE CAREY
Sat Oct 01, 2022 8:00 pm by Sammul Doan
» 2022 | MU | Italy | Virginia Stablum
Mon Sep 19, 2022 1:30 pm by Sammul Doan
» 2022 | MU | Spain | Alicia Faubel
Sun Sep 11, 2022 11:01 am by Sammul Doan
» 2022 | MU | Australia | Monique Riley
Sat Sep 10, 2022 12:55 pm by Sammul Doan